Tác giả: Đệ tử Đại Pháp Đại Lục
[Minghui.org 04/06/2012] Trong kinh văn (Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp) Sư Tôn đã nói: "Con đường mà các đệ tự Đại Pháp đã đi qua trong mấy năm này, Sư Phụ thật sự rất hài lòng. Tất nhiên, những người đi chưa tốt, những người chưa chịu bước ra, thì hiện không thể nói rằng họ là đệ tử Đại Pháp. Phải nói hiện nay những người có thể đi qua, những người có thể làm được, thật sự rất giỏi, đó cũng chính là phủ định sự can nhiễu của của cựu thế lực, không khuất phục trước tà ác, không đổ ngã trước cái được cho là khảo nghiệm bức hại tàn khốc chưa từng có trong lịch sử này đối với các đệ tử Đại Pháp, đồng thời cũng đã tôi luyện đệ tử Đại Pháp" .
Đối với bài giảng pháp của Sư Tôn, tôi vô cùng sửng sốt, trước nay chúng ta vẫn mãi xưng hô, những người bạn luyện công là đồng tu hay đệ tử Đại Pháp, tôi thật sự vô cùng bàng hoàng. Thì ra những người bạn luyện công ngày trước không thể xưng là đệ tử Đại Pháp.
Trong kinh văn (Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp) Sư Tôn đã nói: "Đoạn thời gian trước đây do có một số đệ tử còn chưa bước ra, muốn chờ đợi, hãy gắng sức kêu gọi họ bước ra. Khoảng thời gian này cũng càng ngày càng ít rồi. Khi Sư Phụ thấy được một số các học viên ở Trung Quốc đại lục bước ra, liền căn dặn họ kêu gọi những người học viên còn chưa bước ra hãy nhanh chóng bước ra, [đối với] những người học viên mê muội, hãy nhanh chóng tìm họ giảng rõ chân tướng, bằng không họ sẽ đối diện với kết cục thảm tệ nhất. Tu luyện, không phải là chuyện đùa; đặc biệt là đệ tử Đại Pháp, gánh vác sứ mệnh lịch sử to lớn như thế, trong sứ mệnh này can hệ đến sự tồn vong của vô số sinh mệnh, chư vị nói xem việc này không lớn sao?
Khi tôi học đến bài giảng pháp ở trên, đã không cầm được nước mắt. Hết sức hết sức buồn lòng, đồng thời cũng cảm giác được áp lực to lớn.
Năm đó, các bạn tập công cùng nhau tìm địa điểm tập luyện, vì để tìm hoàn cảnh tốt để có thể học pháp vào buổi tối, liền đi tìm một số các vị lãnh đạo của đơn vị để thương lượng, đồng thời hồng dương Đại Pháp cho những vị lãnh đạo đơn vị này
Năm đó, vì để giúp các học viên mới đề cao, các học viên cũ sau khi học pháp xong, ở lại thảo luận làm cách nào để giúp đỡ các học viên mới đề cao tốt hơn.
Năm đó, các bạn tập công cùng nhau đạp xe đạp xuống vùng quê để hồng dương Đại Pháp, đồng thời giúp đỡ các bạn đồng tu trong thôn học pháp và chỉnh lại động tác luyên công.
Năm đó, các bạn tập công cùng nhau tiếp đón những bạn tập của trạm phụ đạo nơi khác, cùng các bạn tập của nơi khác cùng nhau học pháp luyện công giao lưu tâm đắc thể hội. Đồng thời giúp đỡ lẫn nhau về các thư tịch của Đại Pháp, lúc đó, các thư tịch của Sư Tôn (Chuyển Pháp Luân) thường xuyên rất gấp gáp. Nhưng có khi, trạm phụ đạo ở nơi khác lại có một số sách.
Năm đó, vào mỗi khi rỗi các bạn tập công mà thường ngày tương đối dễ dàng giao lưu lại với nhau, sẽ tìm thời gian và địa điểm giao lưu thảo luận về Pháp của Sư Phụ.
Vậy hiện trạng trước mắt mà tôi thấy được là gì ?
Tại khu thành thị của địa phương, trước năm 1996, người phụ trách học Pháp và phụ đạo viên mà tôi và họ có thể cùng quên biết nhau ít nhất có hơn 60 người. Nhưng hiện nay chỉ có rất ít các người phụ trách hay các phụ đạo viên của năm xưa là vẫn còn đang trợ sư Chính Pháp. Đến năm 1997, bạn tập công của địa phương vượt quá 10.000 người, nhưng hiện nay số đồng tu bước ra trợ Sư Chính Pháp của địa phương nhiều nhất là gần một nửa số người học Pháp của năm nào, thậm chí là cách xa con số một nửa. Trong số này còn bao gồm một số các bạn đồng tu đắc Pháp sau vụ ngày 20 tháng 7. Rất nhiều lúc, nghĩ đến rất nhiều các bạn tập công năm xưa không thể trở về bên Đại Pháp, chỉ biết thở dài và buồn lòng, mặc dù chính mình đã cố gắng qua nhiều lần, hiệu quả thu về lại rất nhỏ. Nhưng hôm nay thì không giống vậy nữa, nếu họ còn không trở lại, sự hối tiếc mãi mãi sẽ xảy ra.
Những bạn tập công của năm xưa mà chưa trở lại, thật sự thì họ cũng giống như chúng ta vậy, cũng là từ không gian vũ trụ rất cao mang theo gian trời mà đi xuống, trong lịch sử vì để đắc được Đại Pháp Sư Tôn khai truyên ngày hôm nay, cũng đã chịu vô số sự đau khổ, cho đi vô số tinh thần sức lực và thời gian, thậm chí là tính mạng, họ cũng là người thân của Sư Tôn. Mối duyên phân với chúng ta ở trong lịch sử cũng vô cùng lớn. Khi chúng ta ở tầng tầng không gian bên trên, thâm chí đã có qua hẹn ước cùng nhau, nếu như có ai mê mờ mất đi phương hướng, những "Thần" khác nhất định phải tìm họ trở về. Chúng ta thật sự phải nắm bắt thời gian tìm lại họ. Chúng ta phải trân quý cơ duyên vạn cổ của đệ tử Đại Pháp năm nào. Trong kinh văn
(Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp) Sư Tôn đã nói đến họ, cho họ cơ hội sau cùng, cũng là đưa ra yêu cầu đối với tất cả đệ tử Đại Pháp chúng ta. Những người đồng tu tỉnh táo ngày hôm nay chúng ta nhất định phải nghĩ đủ mọi cách để mang họ trở lại. Viết đên đây, lệ tựa mưa tuôn. Nếu như họ còn không trở lại, mãi mãi không còn cơ hội nữa.
Trong kinh văn (Giảng Pháp tại Pháp Hội Chicago năm 2004) Sư Tôn đã nói: "Con người ấy, một sinh mệnh ấy [nếu] hôm nay trong lịch sử mà có thể đắc được Pháp, thì đó không phải một việc bình thường; [mà là] quá may mắn! Nhưng một khi họ đánh mất [cơ duyên] rồi, thì mọi người có biết [họ] sẽ đối mặt với điều gì không? [Điều ấy] rất đáng sợ, bởi vì trách nhiệm được giao phó lớn đến vậy và sứ mệnh to lớn đến thế mà họ không hoàn thành, khi đó, nói một cách so sánh, là phản lại với viên mãn của một sinh mệnh; sinh mệnh kia, thật sự sẽ phải tiến nhập vào cửa vô sinh. Chư vị cũng không được tuỳ tiện bỏ phí một cá nhân nào; bất kể là cá nhân đó đã sai phạm đến đâu, cũng như bất kể đó là người như thế nào, tôi cũng đều muốn cho họ cơ hội."
Đối chiếu bài giảng pháp của Sư Tôn, trong lòng vừa nặng trĩu lại cảm nhận được trách nhiệm to lớn, Bản thân tôi thông qua sự điểm hóa của Sư Tôn, hiện bắt đầu làm 3 việc sau:
Thứ 1, trước hết trong nội bộ đồng tu tìm một số đồng tu mà tốt trên mọi phương diện trạng thái, hoặc là các đồng tu học pháp tốt năng lực giao tiếp mạnh, thảo luận cùng họ làm thế nào để tìm lại các bạn tập công ngày xưa. Đồng thời để họ chuyên môn làm hạng mục trợ Sư Chính Pháp tìm lại những những bạn tập công ngày xưa này.
Thứ 2, tìm kiếm trên trang mạng minghui.org, tìm kiếm tiêu đề "đồng tu ngày xưa" và "vạn cổ cơ duyên" hay "thần thông" trong mục tâm đắc thể hội, chuẩn bị chỉnh sửa đưa ra cho "các đồng tu phải đi giúp đỡ các bạn luyện công ngày xưa" và "các đồng tu khác có ý nguyện", cung cấp sự giúp đỡ cho họ
Thứ 3, mang bài giảng Pháp trên đây của Sư Tôn nói với các bạn đồng tu xung quanh, mong họ cũng xem trọng việc này, cùng nhau đi tìm lại những người bạn tập công năm xưa. Đồng thời mọi người ước định với nhau, có phương pháp hay con đường nào hay thì nhanh chóng đưa ra, đồng thời gởi đi cho trang mạng minghui.org
Ở đây, hy vọng các bạn đồng tu ở nơi khác, cũng có thể nắm bắt thời gian mà tìm lại "đệ tự Đại Pháp" của ngày xưa. Năm xưa khắp nơi trên cả nước đều là điểm luyện công, khắp nơi đều có thể thấy được học viên Pháp Luân Công. Nhưng ngày hôm nay có rất nhiều các bạn luyện công năm xưa mê mờ mất đi phương hướng. Chúng ta nhất định phải chân quý cơ duyên vạn cổ của Đệ tử Đại Pháp năm nào. Nhất định phải mang họ trở về
Trên đây là nhận thức của cá nhân, có gì chưa đúng, kính mong chỉ rõ.
Nguồn:
http://www.minghui.org/mh/articles/2...AE-258461.html
Xem thêm: